Khi tiếp xúc với những người đã sống lâu tới 100, thậm chí là 110 tuổi hoặc hơn, người ta thường đưa ra các câu hỏi theo mô típ khá sáo rỗng và nhàm chán như: “Cụ đã làm gì để có thể sống lâu như vậy?”
Chắc chắn, một số câu trả lời thú vị và bất ngờ sẽ xuất hiện và thu hút sự chú ý. Ví dụ như việc ăn cá và khoai tây chiên đều đặn vào thứ Sáu hàng tuần. Hay uống một ly rượu mạnh mỗi ngày. Ăn thịt xông khói trong mỗi bữa sáng. Hoặc liên tục thưởng thức rượu và sô cô la.
Dù rằng việc đưa tin về những người sống thọ thường thu hút đông người đọc, việc đặt ra những câu hỏi như nêu ở trên tương đối vô nghĩa và không giúp chúng ta hiểu được lý do tại sao một số người lại sống lâu đến vậy. Trong bài viết gửi tới hãng tin CNN, tác giả Brady Elliot tới từ Đại học Wesminster, Anh quốc, đã nêu luận điểm cho thấy vì sao việc tìm hiểu "bí quyết" sống lâu từ người trường thọ là vô nghĩa.
Ông chỉ ra rằng trong chiến tranh thế giới thứ hai, các nhà thống kê của quân Đồng minh đã thử áp dụng các kỹ năng của mình nhằm giảm thiểu số lượng máy bay ném bom bị hỏa lực của đối phương bắn hạ. Thông qua việc nghiên cứu mô hình hư hỏng của máy bay ném bom trở về sau mỗi nhiệm vụ, họ lập bản đồ thống kê về những bộ phận máy bay bị hư hỏng thường xuyên nhất và kiến nghị việc bổ sung các loại giáp tốt, đắt tiền cho những khu vực này.
Giải pháp thật đơn giản phải không? Tuy nhiên đó là khi một nhà thống kê khác có tên Abraham Wald vào cuộc. Ông đưa ra quan điểm hoàn toàn ngược lại, chỉ ra rằng những chiếc máy bay được nghiên cứu đều đã sống sót trở về sau mỗi nhiệm vụ, dù chịu thiệt hại nặng. Nhưng còn những chiếc đã không quay trở lại thì sao?
Wald lập luận rằng nên bổ sung giáp cho những khu vực không bị hư hại nằm trên tất cả các máy bay đã quay về thành công. Theo ông, bất kỳ máy bay nào trúng đạn vào những khu vực không bị hư hại này có thể đã bị rơi, và không thể trở lại căn cứ để phục vụ việc khảo sát.
Đăng thảo luận